Khổ 26 Phép Tắc Người Con (Song Ngữ Việt – Anh)

Khổ 26 Phép Tắc Người Con (Song Ngữ Việt – Anh)

Người hạnh cao, danh tự cao.
Mọi người trọng, không bề ngoài.
Người tài năng, tiếng tự cao.
Được người phục, chẳng do khoe.
A person of good character is highly respected.
Respect is not based on external appearances.
A capable person will naturally have a good reputation.
People are not won over by boasting or self-praise.

Giải nghĩa:

Người hạnh cao, danh tự cao
Mọi người trọng, không bề ngoài.
Người tài năng, tiếng tự cao
Được người phục, chẳng do khoe.

Người có đức hạnh cao, danh vọng tự nhiên cao xa. Mọi người kính trọng là ở đức hạnh của họ, không phải dung mạo biểu hiện bên ngoài. Người có tài năng, năng lực xử lý công việc tuyệt vời hơn người thì tiếng tăm tự nhiên sẽ hơn người, do đó khiến cho mọi người tán thán bội phục, là do năng lực xử lý công việc của họ mà không phải bởi vì họ có tài ăn nói hay khoác lác.

Vào khoảng triều nhà Tống, có một vị tể tướng tài năng hiền đức, tên ông là Tư Mã Quan. Có một lần Tư Mã Quan từ Lạc Dương đi đến kinh thành tham kiến Hoàng Thượng. Lão bá tánh gặp được Tư Mã Quan ở trên đường liền vòng tay để trên ngực, hướng đến ông hành lễ biểu thị sự cung kính. Tư Mã Quan đi đến đâu, lão bá tánh liền đi theo đến đó, sau đó càng đi theo càng nhiều. Cuối cùng lão bá tánh ngăn Tư Mã Quan lại quỳ xuống thưa rằng: “Thưa Tư Mã Đại nhân, xin ngài đừng về Lạc Dương nữa, hãy ở lại trong kinh thành chăm sóc cho thiên hạ đi! Như vậy lão bá tánh chúng tôi mới có thể trải qua được ngày tháng tốt đẹp.”