Hạnh phúc của các Cô là thấy các con đến trường
Trẻ em như búp trên cànhBiết ăn biết ngủ học hành là ngoan
Người Nông dân hạnh phúc nhất khi thấy mùa màng bội thu.
Bậc làm Cha Mẹ hạnh phúc nhất khi thấy con cái hiếu thuận.
Còn hạnh phúc của Thầy Cô giáo thì như thế nào?
Hạnh phúc của Thầy Cô là được đến trường, được làm việc, được nhìn thấy các con mỗi ngày khôn lớn!
Hạnh phúc của Thầy Cô là được thấy các con vui chơi, thấy sự hồn nhiên vô tư trên nụ cười của con.
Vừa bước chân đến trường, như một nét đẹp đã được rèn thành thói quen, các con khoanh tay cúi chào các Cô giáo và chào tạm biệt Ba Mẹ. Đó là một trong những nét văn hoá hình thành nhân cách cho các con ngay từ nhỏ – Văn hoá cúi chào và hình ảnh con cảm ơn Ba Mẹ khiến dấy lên trong mỗi chúng ta niềm tin yêu vào thế hệ búp măng non.
Ngay sau khi tạm biệt Ba Mẹ thì các con được các Cô đón đến trường trong sự yêu thương và chăm sóc thường ngày trong vòng tay ân cần của các Cô. Qua những tiết học hằng ngày, qua những vần thơ “Phép tắc người con” dạy con chuẩn mực làm người tốt và thông qua những kỹ năng mà các con được học, các Cô đã gửi gắm tình yêu thương vào đó. Và nụ cười của con chính là niềm hạnh phúc của Thầy Cô.
Kỹ năng tự phục vụ bản thân và giúp đỡ người khác, kỹ năng chuẩn bị giờ ăn hàng ngày, kỹ năng gấp và sắp xếp quần áo …. Khi thấy các con học và làm được những kỹ năng đó, các Thầy Cô rất vui và hạnh phúc. Có đôi lúc các con ốm và sự thay đổi thời tiết cũng là lúc các Thầy Cô lo cho các con nhất.
Ba Mẹ yên tâm nhé! Trong khi Ba Mẹ đi làm, các Thầy Cô thay Ba Mẹ để dạy dỗ và chăm sóc chúng con rất ân cần, chu đáo. Mỗi ngày đi học của chúng con là một ngày vui!